Phật có dạy là không nhìn lỗi người mà chỉ nhìn lỗi mình vậy trong trường hợp mình thấy người ta sai rồi mình tự soi lại mình xem có bị sai giống họ không rồi rút kinh nghiệm để không làm sai giống họ nữa thì có được không thưa Thầy?
Đạo Phật là nhìn cái sai của ta để sửa và nhìn cái sai của người để quán chiếu ta có sai hay không để sửa, đó là đúng. Cho nên khi con vừa hỏi thấy người ta sai mà nhìn vào cái sai của người ta để quán chiếu lại mình có sai như họ không, một là thấy có sai thì sửa, hai là không sai thì nhắc nhở, nhắn nhủ mình đừng làm sai như họ, đó là điều tốt. Còn nếu như thấy một người hoàn toàn là sai, có hai chuyện. Ta có thể nói cho họ biết nếu ta có đủ cái lực nói để nói cho họ nghe thì chúng ta nói, còn nếu không đủ lực thì đừng nói, nói ra coi chừng họ chửi tạo khẩu nghiệp. Và nếu như thấy họ thật là sai, họ không thể thấy họ nguy hiểm và sai mà không thể nói với họ được, thì chúng ta hồi hướng cho họ. Hoặc tìm một người nào đó có khả năng tiếp cận và hướng dẫn cho họ. Ở trên đời luôn luôn có những Bậc thầy, có những vị trung gian cho chúng ta gọi là sứ giả của hòa bình, sứ giả tới để giúp đỡ. Các nước bây giờ cũng luôn luôn dùng sứ giả. Khi hai vị tổng thống, hai ông vua, hai vị nguyên thủ nói chuyện với nhau không được, họ gửi sứ giả tới để nói chuyện. Nhưng nếu mình muốn có tâm từ tốt đẹp để giúp họ mà lực không đủ để tiếp cận hướng dẫn cho họ, chúng ta hãy nương nhờ vào một vị nào chúng ta nghiên cứu thật kỹ, các vị thầy hoặc vị nào đó như sứ giả tiếp cận được họ để giúp đỡ cho họ vượt qua hoặc chuyển hóa. Đó là điều tốt, giúp đỡ một cách trực tiếp không được thì giúp đỡ một cách gián tiếp.
Tham vấn Phật Pháp 1, https://youtu.be/L_603EeBHhA